Bóng Đêm Sau Ánh Đèn Trường Học: Chuyện cô giáo Lệ - ở Hải Phòng (Chuyện tình cô Lệ)

Trường cấp ba Công Nghiệp, ngôi trường danh tiếng một thời của thành phố Cảng khi Thị Lệ về làm hiệu trưởng lại ẩn chứa một bí mật không ai ngờ tới. 

Hiệu trưởng Nguyễn Thị Lệ (ảnh), người vùng cao (Hòa Bình) lại có một mối quan hệ “trong bóng tối” với ông Quang – ông bảo vệ già của trường.

Cuộc hôn nhân của  Thị Lệ  với chồng, tưởng chừng như hoàn hảo trên mọi phương diện, nhưng lại thiếu vắng sự kết nối về thể xác và tinh thần. 

Chồng Lệ, sau một tai nạn giao thông cách đây vài năm, đã trở nên bất lực. Nỗi đau đó không chỉ dày vò anh mà còn gặm nhấm tâm hồn Thị Lệ. Sự khao khát được sẻ chia, được vỗ về, cứ âm ỉ cháy trong Thị Lệ như một ngọn lửa nhỏ, bị đè nén dưới lớp vỏ bọc của một hiệu trưởng.

Mối quan hệ của cô Thị Lệ và ông Quang bắt đầu từ những buổi tối muộn, khi toàn bộ giáo viên và học sinh đã ra về, chỉ còn lại ánh đèn lờ mờ trong sân trường và hành lang. Thị Lệ, với núi công việc không tên, thường xuyên ở lại trường cho đến tận khuya. Ông Quang, với chiếc bộ đàm cũ kỹ và ánh mắt trầm tư, luôn là người cuối cùng khóa cổng.


Nguyễn Thị Lệ, hiệu trưởng trường THPT Lê Hồng Phong, Hải Phòng và các comment trên facebook về chuyện ngoại tình của Lệ

Ban đầu, chỉ là những lời chào hỏi xã giao. Sau đó, là những câu chuyện phiếm về một ngày làm việc mệt mỏi. Thị Lệ than thở về áp lực từ cấp trên, về những học sinh cá biệt, về gánh nặng của một người "đầu tàu". Ông Quang, với kinh nghiệm sống và sự điềm đạm của người từng trải, lắng nghe và đôi khi đưa ra những lời khuyên giản dị nhưng sâu sắc. Ông kể về cuộc đời mình, về những khó khăn từng trải, về sự cô đơn tuổi già.

Dần dần, sự đồng cảm và thấu hiểu len lỏi giữa hai con người ở hai vị trí tưởng chừng như không có điểm chung. Thị Lệ tìm thấy ở ông Quang một sự bình yên, một sự sẻ chia mà những đồng nghiệp hay cấp dưới không thể mang lại. Ở ông, Lệ tìm thấy một bờ vai để tựa vào, một vòng tay ấm áp để xoa dịu những nỗi niềm thầm kín mà bấy lâu cô phải chôn giấu. Ông Quang, trong ánh mắt lúng liếng của cô hiệu trưởng, lại thấy một sự yếu đuối, một trái tim khao khát được sẻ chia và được yêu thương.

Mối quan hệ của họ phát triển một cách lặng lẽ, không ồn ào, không phô trương. Có khi là một chén trà nóng ông Quang  pha cho Lệ  vào đêm đông lạnh giá. Có khi là những câu chuyện cười vu vơ khiến Lệ nở nụ cười hiếm hoi. Đôi lúc, sự im lặng ngồi cạnh nhau, cảm nhận sự hiện diện của đối phương, cũng đủ để lấp đầy những khoảng trống trong lòng họ. Và rồi, một đêm nọ, trong sự cô đơn và khao khát tột cùng, họ đã tìm thấy nhau trong vòng tay đối phương, một sự giải thoát khỏi những áp lực và nỗi đau thầm kín.

Tuy nhiên, bí mật khó có thể che giấu mãi. Những lời xì xào bắt đầu xuất hiện từ một vài nhân viên bảo vệ khác, những người thường xuyên thấy Lệ và ông bảo vệ ngồi cùng nhau trong phòng bảo vệ vào đêm khuya. Một số giáo viên cũng bắt đầu để ý thấy sự thay đổi nhỏ trong thái độ của Lệ, ít căng thẳng hơn, đôi khi còn có nét đăm chiêu.

Vào một buổi sáng, tin đồn về mối quan hệ giữa cô Hiệu trưởng và ông bảo vệ lan nhanh như lửa cháy. Sự nghiêm nghị, giả nai của Lệ  không đủ để dập tắt những ánh mắt tò mò và những lời bàn tán xì xào. Hội đồng nhà trường họp khẩn cấp. Áp lực đè nặng lên Thị Lệ, buộc Thị phải đối mặt với sự thật.

Trước hội đồng, Thị Lê không chối bỏ. Lệ thừa nhận rằng mình và ông Quang có mối quan hệ đặc biệt, không chỉ là sự sẻ chia tinh thần mà còn là sự đồng điệu về thể xác, xuất phát từ những nỗi đau và thiếu thốn cá nhân. Lệ giải thích rằng ông Quang là người duy nhất lắng nghe cô, là chỗ dựa tinh thần và thể xác trong những lúc khó khăn nhất. Ông Quang, với vẻ mặt khắc khổ, cũng xác nhận điều đó. Ông nói rằng cô Hiệu trưởng là người duy nhất thực sự nhìn thấy con người ông, không phải là chiếc áo bảo vệ ông đang mặc 

Câu chuyện của họ gây ra một làn sóng tranh cãi lớn trong trường học. Có người thông cảm, có người chỉ trích, cho rằng mối quan hệ đó không phù hợp với cương vị của một hiệu trưởng. Cuối cùng, để giữ gìn danh tiếng cho nhà trường, Thị Lệ đã đưa ra quyết định chuyển trường. Ông Quang cũng xin nghỉ hưu sớm.

Ngày chia tay, không ai nói một lời nào. Chỉ có ánh mắt của họ giao nhau, chất chứa bao điều không nói. 

PS: Câu chuyện có thật!

Nguyễn Thị Lệ, sinh ngày 01/4/1971 tại Hòa Bình, là giáo viên dạy sử. Nếu ả chỉ làm một giáo viên bình thường, ngày ngày đến trường và làm người vợ đảm thì có lẽ cuộc sống của ả cũng đẹp như bao người khác.

Nhưng không, ả dứt khoát không muốn sống cuộc sống của người vùng bản Hòa Bình đê làm một cô giáo vùng cao mà ả xin chuyển về Hải Phòng làm việc. Tại đây, ả đã lọt vào mắt các anh lãnh đạo. Các anh thấy một cô giáo xứ Mường hoang dại như một con lợn rừng thơm phứcẢ  đã nhanh chóng bắt sóng để cặp kè với lãnh đạo. Ả lấy vốn tự có để lên chức và kiếm tiền bất chấp đạo đức nghề nghiệp. (Thị Lệ còn được đặt danh là Lệ XXX - XXX là sự đĩ thõa của Lệ và cũng là việc khi Lệ bán hàng cho học sinh như sách, vở, cho học sinh đi du lịch, bán chỗ lớp học; Khi Thị Lệ  mua hàng của người khác như: Mua tour du lịch, xây dựng, mua đồ dùng ... thị viết giá tăng xxx lần để thu lời bất chính).

Đi đến trường nào làm việc (Do ả bị luân chuyển) Thị Lệ cũng bị nhân dân chửi rủa, xa lánh. Học sinh, đồng nghiệp, phụ huynh học sinh dùng mạng truyền thông Facebook gần như ngày nào cũng réo tên Thị Lệ để chửi rủa.

Thương thay, cũng là một kiếp người, một kiếp giáo viên!

👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây

👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây

👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây

👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây


👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây

👉Xem tiếp câu chuyện của Nguyễn Thị Lệ tại đây

0 nhận xét Blogger 0 Facebook

Post a Comment

Thank for you

Subscribe to: Posts (Atom)

 
Tech - Scien - Health - Computer - Economy - Nguyen Thi Le THPT Le Hong Phong Hai Phong © All Rights Reserved. Powered by Ditruyen

Top